“Tôi vào năm 2020: Không có việc làm, 200 lần bị từ chối, điều kiện sống tạm thời. Tôi vào năm 2023: Tôi hiện đang ở trường Harvard với tư cách là sinh viên thạc sĩ và làm việc tại công ty mơ ước của mình, LinkedIn.”
Basant Shenouda - Customer Success at Linkedin (Ireland)
Tám năm trước, mình đã đưa ra một quyết định táo bạo nhất cuộc đời - đến châu Âu để học đại học. Một cô gái Ai Cập 18 tuổi chuyển đến Đức, không gia đình, không bạn bè, không có gì trong tay. Mình không biết gì ngoại trừ việc mình đến đây để chứng mình mình là một cô gái Ai Cập và mình có thể làm được. Đời không như là mơ, mình bị shock văn hoá nặng. Cách mình nói tiếng Đức, văn hóa Ai Cập, tên gọi của mình - tất cả đều dễ thành trò cười và bị hiểm nhầm. Hộ chiếu, quốc tịch là lý do mình bị từ chối hầu hết công việc. Mình còn suýt bị trục xuất vì không tìm được việc trong thời hạn visa nữa.
Mình biết mình “khác biệt” và mình rất muốn “thích nghi” với đồng nghiệp và môi trường làm việc ở đây. Nhưng dù sao thì mình vẫn mãi là dân nhập cư và trong phòng thì chẳng có ai như mình cả. Cảm giác xa cách khiến mình càng ngày càng hướng nội và ít nói hơn, stress nhiều hơn. Mình không thích bản thân và ép mình sống theo người khác. Mình ghét tất thảy những thứ về bản thân mình, mình chẳng chia sẻ gì về văn hoá, sức khỏe tinh thần hay thứ mình quan tâm trước đó nữa.
Ba năm trước, mình có viết trong cuốn nhật ký, “mình chẳng thể đạt được cái quái gì ước mơ trong cuộc đời mình cả” sau quá nhiều chuyện khủng khiếp. Mình nhớ mình đã thất vọng về bản thân nhiều đến nhường nào kể từ khi tốt nghiệp ĐH. Điều duy nhất giữ mình tiếp tục bước tiếp là: “Nếu theo ngành tech, mình sẽ giúp được những người tương tự như mình”. Giúp đỡ người khác trở thành động lực lớn nhất để mình tiếp tục cố gắng. Mình phải thay đổi, và mình cố gắng sắp xếp mọi thứ vào quỹ đạo, mình phải thành công.
Mình xác định một mục tiêu cụ thể. Đương nhiên là trong những lúc người ta hoang mang, thiếu định hướng, họ hay làm này làm kia, làm cả 50 thứ cùng lúc. Nhưng mình nghĩ quan trọng là sự tập trung. Ví dụ, mình xác định mình chỉ tập trung vào tech sales thôi và mình thể hiện điều đó rất rõ trong CV và quá trình phỏng vấn
Biến nghịch cảnh thành cơ hội! Nhiều người ngại chia sẻ về các thời điểm tăm tối mà họ trải qua, nhưng nó cũng có thể trở thành động lực để mình tiến đến gần mục tiêu hơn khi nhìn nhận đúng. Đó chính là growth mindset. Mình viết trong bài luận tuyển sinh vào Harvard về những lần bị từ chối thay đổi đời mình (theo hướng tích cực) ra sao. Những bài mình chia sẻ về hành trình “chông gai” và những gì mình học được trên LinkedIn đã thu hút các nhà tuyển dụng.
Tiền không quan trọng nhất, mà là MỐI QUAN HỆ. Thành thật mà nói, quy trình xét tuyển hay ứng tuyển nào cũng dễ dàng hơn khi bạn quen biết ai đó. Mà dân nhập cư như mình thì làm gì có networking nào ở đây. Thế nên mình CHO ĐI. Mình xây dựng mối quan hệ như kết thân thêm bạn bè. Không phải lúc nào mình cũng nhờ vả tìm sự giúp đỡ mà đây là mối quan hệ hai chiều. Mình tìm kiếm người cùng “tần số” trên LinkedIn và hỏi họ cần giúp gì không, giúp được thì mình giúp.
Đến bước này mà vẫn chưa có gì tích cực xảy ra, nghĩa là có gì đó CẦN THAY ĐỔI. Hãy thử xin feedback về CV, quy trình tuyển dụng và cả kỹ năng phỏng vấn. Cứ reflect lại xem thử mình cần cải thiện gì không. Mình gửi hẳn resume cho các chuyên gia mà mình có network trên LinkedIn, họ sửa và thực sự là mình nhận được những bài học đắt giá từ kinh nghiệm của họ!
Đương nhiên, bạn phải tự RESEARCH trước tiên. Nhiều bạn hay inbox hỏi kinh nghiệm mình về các vị trí đang open trên LinkedIn. Nhưng bản thân bạn phải trở thành expert cho những chương trình hay cơ hội ở ngoài kia chứ không phải là mình. Tự nhiên bạn sẽ biết mình còn thiếu sót gì, bổ sung gì thôi. Hmmm bạn có biết Harvard và Colombia còn có chương trình thạc sĩ online không?
Tin vào chính mình! Không ai tin bạn và ủng hộ bạn bằng chính BẠN cả. Trong những lúc bạn hoang mang nhất thì bạn cũng phải luôn tin vào chính mình, tin vào tiềm năng của mình.
Năm 2020: Mình thất nghiệp, 200 lần bị từ chối, cuộc sống thì tạm bợ, chênh vênh.
Năm 2023: Mình vừa là sinh viên cao học ở ĐH Harvard, vừa làm việc cho LinkedIn - nơi làm việc mơ ước của mình.
Thật khó tin khi mình đang trên đường đến Cambridge để học thạc sĩ. Mình còn không tin nổi mình đang trong khuôn viên trường Harvard với tư cách sinh viên nữa cơ. Một cô gái nhập cư từ một thị trấn nhỏ ở Ai Cập, mình chưa bao giờ nghĩ đây lại là sự thật. Basant năm 18 tuổi chưa từng nghĩ Basant có thể làm được. Nhưng sự thật là khi bạn nỗ lực một chút mỗi ngày, không gì là không thể!
Lúc học ở Harvard rồi, mình vẫn gặp rất nhiều khó khăn. Nhiều lúc stress khi ôn thi giữa kỳ mình còn tự sỉ vả “Basant, mày đúng là dở nhất cái Harvard này rồi”. Vừa học master ở Harvard, vừa làm việc fulltime ở LinkedIn thật không dễ dàng tí nào. Cái khó nhất không ở việc quản lý thời gian mà là vượt qua sự hoài nghi chính mình. Mình sợ thất bại, sợ lại bị từ chối. Mình chưa buông bỏ được sự ám ảnh lúc vừa học vừa tìm việc hồi xưa. Nhưng bây giờ mình đang dần học nó. Mình hay tự nhủ với chính mình: Những lần fail hay bị reject là ở quá khứ, nó qua rồi, giờ mình đang được sống và làm việc với đam mê, mình cũng rất nỗ lực nữa. Mình tin là mình sẽ làm được bất cứ điều gì khi mình tin chính mình, kể cả điểm B+ giữa kỳ môn tài chính chẳng hạn (môn ám ảnh nhất với mình! :D).
Bây giờ đây, sau 8 năm ngồi nhìn lại. Khi mình tin vào chính mình, cuộc sống mình từ nơi tối tăm nhất đến nơi giấc mơ mình được chạm đến. Mình rất hạnh phúc khi làm việc cho LinkedIn, nơi mình có thể sắp xếp linh hoặc giữa việc học và công việc. Khoe một tí, sau một lần bị từ chối thì giờ mình là cô gái Ai Cập duy nhất tại văn phòng LinkedIn ở Dublin. Dù có chuyện gì xảy ra thì mình vẫn luôn tự hào về nơi mình sinh ra cũng như bản thân mình!
تحيا مصر - Long Live Egypt