Bao Ngo
18 tuổi là một cột mốc đáng nhớ của tất thảy chúng ta. Những kì thi, những kỷ niệm, và nhiều quyết định thay đổi cuộc đời, … Với chị thì năm lớp 12 thật sự đáng nhớ. Đó là lúc mà chúng ta luôn phải loay hoay “Tôi sẽ là ai, tôi sẽ làm gì?”. Chị có nhiều ước mơ lắm, nhỏ có to có, như là làm kĩ sư ở Nasa nè, du học, hay nói tiếng Anh như người bản xứ để thể hiện nè. Mà thiệt sự toàn thứ xa vời không. Phải kiếm gì đó thực tế tí mà làm thôi. Rồi chị nghĩ tới hồi cấp 2 học lập trình, trông cũng vui đó chớ. Chị thích giải quyết các vấn đề logic hơn là học thuộc lòng.
Tính ra chị cũng tự hào về mình ghê đó, chọn ngành chọn nghề không phải theo trend mà theo kiểu đó là thứ mình muốn. Và mình phải chịu trách nhiệm. Hồi học Đại học, chị biết là IT nó khó thật! Bởi vậy chị phải hạ kì vọng về điểm số xuống. 8 điểm là mãn nguyện lắm rồi. Có nhiều lúc mệt mỏi thật sự, tại chị toàn để tới gần thi mới cắm đầu cắm cổ học. Mấy đứa đừng có như chị nghe 😂. Cái này nó không phụ thuộc vào nam hay nữ, học đúng cách thì sẽ khoẻ à. Có nhiều lúc chị muốn bỏ cuộc cho rồi, mà nghĩ đi nghĩ lại là mình chọn vì thích chứ có ai ép uổng gì đâu. Thế là lại ráng tiếp. Thật ra khoảng thời gian đó cũng đáng nhớ. Kiểu “thép đã tôi thế đấy!”. Không có áp lực, mệt mỏi hay thất bại thì không có lớn được.
Nhiều người cứ dị nghị con gái mà học IT làm gì. Phụ nữ không phù hợp làm mấy việc nặng nhọc, thức đêm thức hôm này đâu. Sai quá sai! Chị là software engineer nè, chị vẫn vui. Được làm việc mình thích, được lắng nghe ý kiến, được giúp đỡ, … Mặc dù không có mạnh bằng các anh con trai, nhưng mọi việc vẫn okay. Công việc hằng ngày không có cần cơ bắp 😎. Ngoài kia có hàng ngàn ngành nghề “cực nhọc” mà vẫn có rất nhiều bạn nữ đang làm như bác sĩ, kĩ sư xây dựng, nông nghiệp, … Chị thật sự rất trân trọng và ngưỡng mộ họ.
Mỗi người đều có thế mạnh khác nhau. Nên là đem điểm yếu nhau ra so sánh chỉ tổ khiến mình tiêu cực hơn thôi. Hồi ở trường chị cũng hơi tự ti vì học hành cũng không khá khẩm mấy. Sau đó thì chị hiểu ra rằng, mặc dù chị không giỏi những môn thiên về lý thuyết, nhưng chị có thể làm được lập trình. Cái việc mà đương nhiên không dễ hơn cũng không khó hơn. Bên cạnh đó, chị cũng chủ động, vui vẻ khiến mọi người thích làm việc với chị hehe. Càng nhiều tuổi thì chị càng biết mình hơn. Phải làm mới biết kết quả em ơi. Ngồi nghĩ, ngồi lên kế hoạch cho cố cũng không ra được gì. Phải xắn tay vào làm luôn mới được.